2025-12-08 HaiPress
Tôi 30 tuổi,có vợ và con gái 18 tháng tuổi. Vợ ít hơn tôi 5 tuổi,tôi quen em qua mai mối của nhân viên cấp dưới,sau 4 tháng quen thì cưới. Trước khi kết hôn,tôi có công việc tại một tập đoàn nhà nước,thu nhập không cao nhưng đủ sống. Trước ngày ăn hỏi,em mượn tôi 5 triệu đồng,tôi hỏi mượn để làm gì,em bảo để trả tiền buôn quần áo gấp. Sau khi tôi gặng hỏi,em thú thật bị thua lô đề. Thực sự lúc tôi quá sốc.
Thế nhưng hai ngày sau là đám hỏi,khách khứa và mọi thứ đã chuẩn bị xong,nếu bỏ hết thì mất mặt và ảnh hưởng đến nhiều người. Nghĩ vậy nên tôi bắt em hứa,thề sẽ bỏ lô đề,không chơi nữa. Đám cưới vẫn diễn ra như dự định. Sau khi cưới,chúng tôi trở lại thành phố tôi đang sống. Em đi làm pha chế đồ uống. Được vài tuần,vợ than lương thấp và muốn nghỉ,tôi đồng ý.

Một thời gian sau,tôi tìm được quán cà phê người ta thanh lý,tôi mua lại. Những ngày nghỉ,tôi tranh thủ về quê kiếm gỗ không dùng đến,thuê thợ mộc sửa sang lại. Khi hoàn thiện,quán có một không gian độc lạ. Tôi cũng học được một công thức cà phê mà ở thành phố tôi sống không ai có,khách rất đều. Thu nhập của quán đủ cho hai vợ chồng trẻ ăn tiêu. Sau đó vợ có bầu và sinh em bé. Bé sinh ra thiếu chút may mắn vì bị bệnh liên quan đến thận từ trong bụng mẹ. Bé được mổ lúc 3 tháng tuổi và hiện đã ổn,rất ngoan,ít quấy,kể cả lúc ốm sốt.
Về phần vợ: trước lúc sinh,em chơi game ăn tiền trên điện thoại,lúc đầu chỉ là số tiền nhỏ,càng chơi càng lớn. Tôi nhiều lần khuyên ngăn,em cũng hứa sẽ bỏ nhưng rồi vẫn lén chơi,giấu tôi từ năm ngoái. Đến đầu năm nay,vợ vay mượn khắp nơi: bạn bè,dân xã hội với lãi cao,rồi vay công ty trả góp. Ngay cả quán cà phê,vợ cũng âm thầm gán cho chủ nợ mà không nói với tôi một lời. Sau đó thất nghiệp,tôi xin cho vợ vào tập đoàn tôi đang làm để làm nhân viên bán hàng văn phòng. Thu nhập hàng tháng của vợ cũng hơn 10 triệu đồng,có tháng còn cao hơn. Thế nhưng chưa bao giờ vợ đưa cho mẹ tôi một đồng nào để nuôi con,bé đang ở với bà nội từ khi cai sữa. Ông nội bên nước ngoài gửi tiền về chỉ đủ mua bỉm và quần áo. Đến tiền đi viện của con cũng là mẹ tôi hoặc bố tôi gửi về.
Đến tháng 5 năm nay,số tiền cô vợ vay đã lên hơn một tỷ đồng. Chiếc xe máy đang đi,vợ cũng bán nốt. Mẹ vợ phải bán đất,bán cả nhà đang ở để trả nợ nhưng vẫn không đủ; bên nội cũng phải vay nhiều nơi để bù thêm. Tôi cứ nghĩ sau từng ấy bài học lớn,vợ sẽ từ bỏ lô đề,cờ bạc. Rồi một ngày vợ bị tạm giam vì liên quan đến đánh bạc online. Vợ chỉ kịp nhắn một tin rằng phải đi xa một thời gian,nhờ bà nội chăm sóc con.
Còn về phía tôi: sau khi xin cho vợ vào làm việc,tôi xin nghỉ từ tháng 4 để đi học ngoại ngữ. Cuối tháng 8,tôi sang nước ngoài làm văn phòng,mỗi ngày làm 12 tiếng,không nghỉ ngày nào. Tôi tính nếu chăm chỉ,thuận lợi thì năm rưỡi đến hai năm có thể trả hết số nợ mà gia đình đã vay để trả thay vợ,khoảng 400 triệu đồng,ngoài ra có chút vốn nhỏ để về nước làm ăn.
Giờ vợ bị bắt,con xa mẹ,thiếu hơi ấm của cha,nghĩ cảnh hai bà cháu nơi quê nhà,mùa đông lạnh lẽo mà tôi không kìm được nước mắt. Ai cũng nói tôi nhu nhược,nhưng con tôi còn quá nhỏ,ngay từ khi sinh ra,con đã thiếu may mắn,tôi không muốn vợ chồng bỏ nhau khi con còn chưa gọi được một tiếng: "Bố ơi,mẹ ơi",nên mới cố gắng cho vợ cơ hội. Bây giờ,tôi phải làm gì đây? Thực sự,tôi cần một lời khuyên.
Hoàng Huy